Bước tới nội dung

Muhammad Yunus

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Muhammad Yunus
মুহাম্মদ ইউনূস
Muhammad Yunus
Yunus vào năm 2025
Cố vấn trưởng Bangladesh thứ 5
Nhậm chức
8 tháng 8 năm 2024
Tổng thốngMohammed Shahabuddin
Tiền nhiệmSheikh Hasina
(với tư cách là thủ tướng)
Cố vấn Giáo dục tiểu học và đại chúng
Nhiệm kỳ
3 tháng 4 năm 1996 – 23 tháng 6 năm 1996
Cố vấn trưởngMuhammad Habibur Rahman
Tiền nhiệmKhaleda Zia
Kế nhiệmAbu Sharaf Hizbul Qader Sadique
Cố vấn Môi trường, Lâm nghiệp và Biến đổi khí hậu
Nhiệm kỳ
3 tháng 4 năm 1996 – 23 tháng 6 năm 1996
Cố vấn trưởngMuhammad Habibur Rahman
Tiền nhiệmAbdullah Al Noman
Kế nhiệmSyeda Sajeda Chowdhury
Cố vấn Khoa học và Công nghệ
Nhiệm kỳ
3 tháng 4 năm 1996 – 23 tháng 6 năm 1996
Cố vấn trưởngMuhammad Habibur Rahman
Tiền nhiệmRafiqul Islam Miah
Kế nhiệmAbu Sharaf Hizbul Qader Sadique
Thông tin cá nhân
Sinh28 tháng 6, 1940 (85 tuổi)
Hathazari, Tỉnh Bengal, Ấn Độ thuộc Anh
Công dân
Đảng chính trịKhông đảng phái (2007 – hiện tại)
Đảng khácNagorik Shakti (2007)
Phối ngẫu
  • Vera Forostenko
    (cưới 1970⁠–⁠ld.1977)
  • Afrozi Yunus (cưới 1980)
Con cái
Người thânMuhammad Ibrahim (anh)
Cư trúNhà khách Chính phủ Jamuna, Dhaka
Giáo dục
Alma materĐại học Dhaka (Cử nhân Nghệ thuật, Thạc sĩ Nghệ thuật)
Đại học Vanderbilt (PhD)
Nghề nghiệp
  • Nhà kinh tế học
  • Doanh nhân
  • Chính khách
  • Lãnh đạo xã hội dân sự
Tặng thưởng
Chữ ký
Websitemuhammadyunus.org
Trình độ học vấn
Sự nghiệp học thuật
NgànhKinh tế học
Trường phái
Nơi công tác
Công trình tiêu biểu

Muhammad Yunus (sinh ngày 28 tháng 6 năm 1940) là một nhà kinh tế học người Bangladesh. Ông là người phổ biến khái niệm tín dụng vi mô và là người sáng lập Ngân hàng Grameen. Năm 2006, ông và Ngân hàng Grameen được đồng trao tặng Giải Nobel Hòa bình.

Sau khi Thủ tướng Sheikh Hasina bị phong trào bất hợp tác lật đổ, Tổng thống Mohammed Shahabuddin giao Yunus nhiệm vụ thành lập một chính phủ lâm thời theo yêu cầu của phong trào sinh viên.[1] Chính phủ của Yunus thành lập Ủy ban Cải cách hiến pháp nhằm soạn thảo sửa đổi Hiến pháp Bangladesh và cam kết sẽ tổ chức tổng tuyển cử trước tháng 6 năm 2026.[2] Năm 2024, Yunus được liệt kê trên danh sách The 500 Most Influential Muslims.[3] Năm 2025, ông được tạp chí Time liệt kê trong danh sách Time 100.[4]

Tiểu sử

[sửa | sửa mã nguồn]
Yunus trong đồng phục Thiếu sinh Hướng đạo, năm 1953

Muhammad Yunus, là người con thứ ba trong số 9 người con của một gia đình Hồi giáo. Ông sinh ngày 28.06.1940 tại làng Bathua thuộc quận Chittagong lúc đó là thuộc vùng BengalẤn Độ, bây giờ là nước Bangladesh. Cha mẹ ông, Hazi Dula Mia Shoudagar và Sufia Khatun, buôn bán đồ nữ trang. Lúc nhỏ ông sống ở làng mình cho tới khi gia đình dọn lên thành phố Chittagong vào năm 1944.

Yunus được học bổng Fulbright năm 1966 để theo học tại Đại học Vanderbilt ở Hoa Kỳ. 1969 ông lấy bằng tiến sĩ kinh tế tại đây và làm giảng sư kinh tế từ năm 1970 cho tới 1972 tại Đại học Tiểu bang Middle Tennessee ở Tennessee, Hoa Kỳ. 1972 ông được phong làm giáo sư tại Đại học Chittagong ở Bangladesh. từ năm 1976 ông làm quản lý cho một công trình phát triển của đại học này, từ đó mà Ngân hàng Grameen được thành lập vào năm 1983. Ngoài công việc làm giám đốc điều hành nhà băng này, từ năm 1996 ông còn có chức vụ cố vấn cho chính phủ Bangladesch.
Tháng 3 năm 2011, Yunus bị cho thôi việc ở nhà băng này với lý do là tuổi già; ông đã đưa việc này ra tòa nhưng không thành công.[5][6] Ông tố cáo chính phủ Bangladesch là muốn kiểm soát Ngân hàng Grameen. Nhà băng sẽ trở thành một cơ quan của chính phủ, và công trình suốt cuộc đời của ông sẽ bị làm hư hại vì sự quản lý sai lầm, thiếu hiệu quả và vì chỉ chú trọng đến lời lãi.[7]

Sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngân hàng Grameen và tín dụng vi mô

[sửa | sửa mã nguồn]

Sự nghiệp chính trị

[sửa | sửa mã nguồn]

Cố vấn trưởng Bangladesh (2024 – hiện tại)

[sửa | sửa mã nguồn]
Yunus được các thành viên của tổ chức Students Against Discrimination tiếp đón sau khi đến Bangladesh vào ngày 8 tháng 8 năm 2024

Trong cuộc biểu tình Bangladesh vào năm 2024, Yunus bày tỏ sự ủng hộ đối với phong trào sinh viên và chỉ trích chính phủ của Thủ tướng Sheikh Hasina. Tháng 8 năm 2024, sau khi Sheikh Hasina từ chức và rời khỏi Bangladesh, Yunus được công bố sẽ giữ chức cố vấn trưởng của chính phủ lâm thời.[8][9]

Muhammad Yunus được Tổng thống Mohammed Shahabuddin bổ nhiệm làm lãnh đạo chính phủ lâm thời vào ngày 7 tháng 8 năm 2024.[10] Ngày 8 tháng 8 năm 2024, ông tuyên thệ nhậm chức cố vấn trưởng của chính phủ lâm thời.[11] Sau những vụ bạo lực xảy ra sau khi Hasina từ chức, Yunus đe dọa sẽ từ chức nếu tình trạng bạo lực tiếp diễn[12] và cam kết sẽ trấn áp những thành phần kích động bất ổn.[13]

Ngày 16 tháng 12 năm 2024, Yunus thông báo sẽ tổ chức tổng tuyển cử vào cuối năm 2025 hoặc đầu năm 2026.[14] Ngày 5 tháng 8 năm 2025, Yunus yêu cầu Ủy ban Bầu cử Bangladesh chuẩn bị tổ chức bầu cử trước Ramadan năm 2026, rơi vào ngày 17 tháng 2.[15]

Giải thưởng

[sửa | sửa mã nguồn]

Yunus là một trong bảy người được trao cả ba Giải Nobel Hòa bình, Huân chương Tự do Tổng thống[16] và Huy chương vàng Quốc hội.[17] Những giải thưởng nổi bật khác của ông bao gồm Giải thưởng Ramon Magsaysay (1984),[18] Giải thưởng Lương thực Thế giới,[19] Giải thưởng Simon Bolivar Quốc tế (1996),[20] Giải thưởng Nữ thân vương xứ Asturias[21]Giải thưởng Hòa bình Sydney vào năm 1998[22]Giải thưởng Hòa bình Seoul vào năm 2006. Ngoài ra, Yunus đã được trao 71 bằng tiến sĩ danh dự từ các trường đại học tại 27 quốc gia và 113 giải thưởng quốc tế từ 26 quốc gia, bao gồm giải thưởng nhà nước từ 10 quốc gia.[23][24][25] Chính phủ Bangladesh phát hành tem kỷ niệm nhằm vinh danh ông đoạt Giải Nobel Hòa bình.[26]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Majumder, Azad; Mehrotra, Karishma; Gupta, Anant; Ripon, Tanbirul Miraj; Seth, Anika Arora (ngày 6 tháng 8 năm 2024). "Bangladeshi officials meet student demand to name Nobel laureate as leader". Washington Post. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 8 tháng 8 năm 2024.
  2. ^ "Polls no later than June 2026". The Daily Star (bằng tiếng Anh). ngày 28 tháng 4 năm 2025. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 5 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2025.
  3. ^ "Yunus among world's most influential Muslims". The Daily Star (bằng tiếng Anh). ngày 7 tháng 10 năm 2024. Bản gốc lưu trữ ngày 8 tháng 10 năm 2024.
  4. ^ Clinton, Hillary Rodham (ngày 16 tháng 4 năm 2025). "Muhammad Yunus: The 100 Most Influential People of 2025". Time (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 16 tháng 4 năm 2025.
  5. ^ Nobelpreisträger Yunus geht gegen seine Entlassung vor in: NZZ Online vom 9. März 2011
  6. ^ [http://www.spiegel.de/wirtschaft/unternehmen/0,1518,762393,00.html "R�cktritt als Bankchef: Nobelpreistr�ger Yunus gibt sich geschlagen - SPIEGEL ONLINE"]. SPIEGEL ONLINE. Truy cập ngày 10 tháng 3 năm 2015. {{Chú thích web}}: replacement character trong |tiêu đề= tại ký tự số 2 (trợ giúp)
  7. ^ "Interview mit Muhammad Yunus". Truy cập ngày 10 tháng 3 năm 2015.
  8. ^ "Nobel Laureate Tapped to Lead Interim Government in Bangladesh". The New York Times. ngày 6 tháng 8 năm 2024. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 8 năm 2024.
  9. ^ "Celebrations All Over': Bangladesh Nobel Laureate Muhammad Yunus Lauds Student Protests, Says Anger Against Hasina Erupted". News18. ngày 6 tháng 8 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 6 tháng 8 năm 2024.
  10. ^ "Nobel laureate Muhammad Yunus to lead Bangladesh interim government". Al Jazeera (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 7 tháng 8 năm 2024.
  11. ^ "Yunus-led interim govt sworn in". The Daily Star. ngày 8 tháng 8 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 8 tháng 8 năm 2024.
  12. ^ "Bangladesh Interim Leader Yunus Threatens to Quit Over Violence". Deccan Chroncide. ngày 9 tháng 8 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 9 tháng 8 năm 2024.
  13. ^ "Bangladesh's Muhammad Yunus vows crackdown on 'conspirators' amid deadly unrest". India Today. ngày 9 tháng 8 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 8 năm 2024. Truy cập ngày 9 tháng 8 năm 2024.
  14. ^ "Bangladesh plans to hold elections in late 2025 or early 2026". Al Jazeera. ngày 16 tháng 12 năm 2024. Truy cập ngày 16 tháng 12 năm 2024.
  15. ^ "Bangladesh's interim leader says parliamentary election will take place in February". AP News. ngày 6 tháng 8 năm 2025.
  16. ^ "President Obama Names Medal of Freedom Recipients". whitehouse.gov. ngày 30 tháng 7 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 16 tháng 8 năm 2024.
  17. ^ "Public Law 111–253—OCT. 5, 2010" (PDF). US Government Publishing Office. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 21 tháng 10 năm 2018. Truy cập ngày 2 tháng 5 năm 2012.
  18. ^ "Yunus, Muhammad". Ramon Magsaysay Award Foundation. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 10 năm 2016. Truy cập ngày 17 tháng 8 năm 2007.
  19. ^ "Dr. Muhammad Yunus". World Food Prize. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 7 năm 2011. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2007.
  20. ^ "MUHAMMAD YUNUS RECEIVES 1996 INTERNATIONAL SIMON BOLIVAR PRIZE AT UNESCO". UNESCO. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 2 năm 2016. Truy cập ngày 13 tháng 8 năm 2012.
  21. ^ "Nicolás Castellanos, Vicente Ferrer, Joaquín Sanz Gadea and Muhammad Yunus, 1998 Prince of Asturias Award for Concord". Fundación Princesa de Asturias. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2022. Truy cập ngày 13 tháng 8 năm 2012.
  22. ^ "1998 Professor Muhammed Yunus". Sydney Peace Foundation. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 8 năm 2012.
  23. ^ "Awards". Yunus Centre. Bản gốc lưu trữ ngày 10 tháng 10 năm 2017. Truy cập ngày 2 tháng 11 năm 2015.
  24. ^ "Profile: Dr. Muhammad Yunus". Bangladesh News. ngày 14 tháng 10 năm 2006. Bản gốc lưu trữ ngày 17 tháng 10 năm 2006.
  25. ^ "CV of Professor Muhammad Yunus". Yunus Centre. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 10 năm 2015. Truy cập ngày 1 tháng 11 năm 2015.
  26. ^ "Muhammad Yunus commemorative stamps". ngày 3 tháng 9 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 11 năm 2018. Truy cập ngày 7 tháng 8 năm 2024.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]

Tiếng Việt:

Tiếng Anh: